Tên công tử khả ố bước từng bước chậm rãi , càng lúc càng tiếp cận đến tiểu nhị và Nguyệt Hằng . Khi hắn đến vừa đủ gần, tiểu nhị vội cúi đầu thi lễ.
- " công tử à, việc này hết sức không nên, xin công tử..."
Tên tiểu nhị chưa kịp nói xong, tên công tử đã vung tay tóm lấy tóc của tên tiểu nhị mà quát lớn .
- 'câm miệng, và cút ra cho ta . Ở đây không có chuyện của ngươi "
Thần thái oai phong, hắn giật mạnh tay kéo đầu tên tiểu nhị quăng đi, khiến tên tiểu nhị bị giật văng ra khỏi chỗ Nguyệt Hằng mà chới với suýt té . Nguyệt Hằng chứng kiến mọi chuyện xảy ra trước mắt thì run bắn người , tự hỏi sao lại có thể có chuyện ngông cuồng như vậy chứ? Nàng vô thức lùi lại ba bước, cho đến khi lưng nàng đã chạm vào bức tường và không thể lùi được nữa. Tên công tử vô cùng hứng thú, vươn người tới đưa tay trái chạm vô bức tường chắn đường lui của Nguyệt Hằng, tay phải nâng cằm và ánh mắt ngắm nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của nàng cười nói.
- "Bổn công tử lịch sự rủ nàng đi chơi, nàng nghĩ nàng có thể từ chối được sao? Nếu ngoan ngoãn thì bổn công tử sẽ yêu thương , còn nếu hư... thì nhất định phải chịu trừng phạt... Ha ha ha..."
Giọng cười khả ố đầy dâm đãng, vẻ mặt đê tiện và ánh mắt thèm thuồng ấy , hắn mân mê ngón tay trên làn da trắng nõn của Nguyệt Hằng. Nguyệt Hằng hoảng sợ gạt tay hắn toan bỏ chạy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-dao-su/2503238/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.