Hiệp Ninh tuy có buồn trong lòng, nhưng mà dù gì cũng trả được ơn nghĩa trước đây mình đã từng được nhận. Đối với ông mà nói, trả được ơn cứu mạng ấy thì thật sự cảm thấy rất là bình yên trong tận đáy lòng, đây cũng là một điều nên làm. Việc của ông thì thế , nhưng mà việc của Độc Cô Tởm thì khác, bản thân hắn cũng có rất nhiều điều cần phải lưu tâm. Ông ta lúc này quay sang nhìn Độc Cô Tởm, đôi mắt cũng trầm ngâm xa xăm.
- " Độc cô đại nhân à, gia đình ta thì chẳng có gì to tát , nhưng mà gia đình đại nhân thì nguy hiểm tứ bề. Đại nhân nên cẩn thận một chút, bây giờ tuy rằng tạm thời an toàn, nhưng cũng chỉ là an toàn trước sự quấy nhiễu của nhà tên tổng quản nội cung kia thôi. Còn những vấn đề khác rất là đáng ngại, mong đại nhân xem xét kỹ lưỡng mà ứng phó cho cẩn thận."
Độc Cô Tởm trầm ngâm , khuôn mặt suy tư, hiểu rằng những lời của Hiệp Ninh nói hoàn toàn đúng. Độc Cô Tởm hiểu rõ rằng bản thân hắn chỉ là một viên quan bị đi đày tới đất Giao Chỉ xa xôi, và không biết ngày nào bị triệu về kinh đô . Có thể một lúc nào đó khi bọn nịnh thần đã cảm thấy đủ điều kiện để vu oan giá họa cho hắn, thì một đạo thánh chỉ triệu hắn về kinh thành để tìm các tiêu diệt là việc hoàn toàn có thể xảy ra trong tương lai. Bản thân hắn hiểu rõ việc chạy trốn lần này chỉ là chạy trốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-dao-su/80929/chuong-578.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.