Lần đầu tiên Nghê Thanh Gia gặp gia đình Trần Kính là vào kỳ nghỉ đông.
Hôm đó, ba mẹ cô về quê đưa đồ cho ông bà nội, để lại tiền cho cô tự lo liệu chuyện ăn uống.
Nghê Thanh Gia ở nhà một mình buồn chán bèn gửi tin nhắn cho Trần Kính. "Bạn trai, tối nay em không có gì ăn T_T"
Trần Kính trả lời ngay: "Sao vậy?"
Nghê Thanh Gia vừa lướt Meituan vừa giả vờ đáng thương: "Ba mẹ không cần em nữa, cầu bạn trai thu nhận."
*Meituan Waimai: Một website giao đồ ăn chuyên nghiệp, bao gồm các của hàng bán mang đi, đồ ăn nhanh và đồ ăn đ¾c sản ở các thành phố trên cả nwớc.
Trần Kính: "Được, đến nhà anh ăn cơm."
Một giây sau khi Nghê Thanh Gia nhìn thấy tin này, Trần Kính đã gọi đến. "Bạn trai, anh nghiêm túc ư?"
"Ừm."
"Ba mẹ anh không có ở nhà?" "Có."
Nghê Thanh Gia: "Vậy em không đi..." Kỳ, kỳ cục lắm.
Một nữ sinh đến nhà anh ăn tối, ba mẹ anh sẽ nghĩ thế nào? Chỉ nghĩ đến thôi mà Nghê Thanh Gia đã lo lắng muốn chết.
Giọng nói nhẹ nhàng của Trần Kính từ trong di động truyền ra, có chút trầm thấp: "Không sao đâu, chỉ ăn một bửa cơm thôi."
"Em không muốn..." Nghê Thanh Gia bị Trần Kính mời làm cho giật mình, học sinh ngoan sao dám dẫn bạn gái về nhà ăn cơm, "Anh không sợ ba mẹ anh hỏi sao..."
Trần Kính cười nói: "Ba anh và dì Lưu rất thoáng, họ sẽ không hỏi gì đâu."
"Dì Lưu nấu ăn rất ngon, trước đây anh từng dẫn bạn học về nhà ăn cơm, dì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-duong-ngon/310594/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.