Tiếng cười của Nghê Thanh Gia khiến toàn thân Trần Kính tê liệt, ngất ngây như say rượu.
Đẩy Nghê Thanh Gia xuống, Trần Kính liếm đôi môi ngọt ngào của cô, trong lòng nổi lên ngứa ngáy và tê dại.
Nghê Thanh Gia cực kỳ phối hợp nằm xuống, hai chân vòng qua eo Trần Kính, tay thò xuống nắm lấy vật cứng rắn của anh.
Hạ thân từ từ sưng lên, hơi thở Trần Kính dần dần trở nên nặng nề, hai cánh môi kề sát nhau tràn ra tiếng vụn vỡ.
Nghê Thanh Gia siết chặt tay và di chuyển, Trần Kính không rảnh bận tâm đến nụ hôn, tậm trung lực chú ý vào động tác trên tay cô.
"Bé cưng."
Cô lại gọi anh là bé cưng. Trần Kính gần như tan chảy.
Anh hôn lên mắt cô, thẹn thùng "Ừm" một tiếng.
Nghê Thanh Gia cười híp mắt, giống như chơi đùa với vật cứng của anh, bàn tay nhanh nhẹn xoa xoa, "Ghen như vậy, vừa rồi còn muốn làm em ở chỗ này hả?"
Cô sờ rất thoải mái, Trần Kính không có thời gian để trả lời.
Tiếng thở hổn hển run rẩy phát ra từ khoang mũi, thân dưới tràn ngập chất lỏng, tất cả đều chảy vào trong tay Nghê Thanh Gia.
Anh cảm thấy không đủ, bèn di chuyển eo, cọ cọ vào lòng bàn tay cô.
Nghê Thanh Gia cầm vật cứng áp vào lỗ hoa ẩm ướt, Trần Kính đột nhiên không dám cử động.
"Không muốn tiến vào sao?" Nghê Thanh Gia trêu chọc nói. "Ừm. "
Âm thanh này không phải là câu trả lời, mà bởi vì cô nắm nó quá chặt, Trần Kính đau mà sướng.
"Cắm vào đi." Nghê Thanh Gia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-duong-ngon/310602/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.