Bích Nhật lâu, hai hàng ghế gỗ được xếp thẳng tắp, bên trái một đám lão thần, kiêu căng ngạo mạn, bên phải là đám người phẫn hận bất bình, lại ẩn nhẫn không phát tác. Không khí thật giống như sóng ngầm mãnh liệt.
“Thành chủ.”
Nhìn thấy dáng người thon dài xuất hiện, cho dù có tức giận hay không mọi người cũng đều đứng dậy kính cẩn nghênh đón, duy chỉ có lão già ngồi đầu tiên phía bên trái là hờ hững bất động, chân mày bán liễm*, giống như người tu đạo nhập thiền điềm nhiên thoải mái.
Bán liễm: Nửa nheo lại
“Thúc phụ.” Người khác còn chưa mở miệng tiếp đón, ngược lại Bích Diễn thân là thành chủ lại phải chào hỏi trước, địa vị của Bích Tứ quả thật không thể xem thường, hiện nay trong Bích thành hơn phân nửa chức vị quan trọng đều là do các lão trưởng bối từ thời tiền thành chủ đảm nhiệm, những người này hơn phân nửa đều cùng Bích Tứ giao hảo, lại không vừa mắt những quan viên mới do Bích Diễn bổ nhiệm, xung đột cũng không phải là chuyện mới xảy ra ngày một ngày hai.
“Thế chất, vội vã triệu tập mọi người tới họp như vậy, là vì cái gì? Nghe nói tim ngươi vừa mới lại phát bệnh, sao không hảo hảo nghỉ ngơi.” Gã bưng chén trà lên húp một hơi, ánh mắt già nua hiền từ.
“Nghe nói trong thành gần đây có một đám bằng hữu của ngài đến ngụ? Có việc này hay không?” Bích Diễn hỏi thẳng.
“Người trẻ tuổi nên ổn trọng một chút, thúc phụ là thỉnh bằng hữu bên ngoài đến Bích thành làm khách, ngươi cần gì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-hanh-lang/1495144/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.