Trở lại bàn rượu, đã có mấy cô gái ngồi vây quanh bàn, mấy tên đàn ông trái ôm phải ẵm, một trận cười đùa, Ngô Phong vẫn ngồi ở chỗ cũ, Viên Quỳnh quan sát nét mặt của cô, nhìn cô châm một điếu thuốc, khói trắng làm cho đôi mắt phượng hơi híp lại, lông mi đen dài che lại ánh mắt của cô, làm người khác nhìn không ra suy nghĩ trong lòng cô.
Viên Quỳnh đi tới, đuổi tên đàn em ngồi đối diện đi nơi khác ngồi, mình thì ngồi ở chỗ đó, cầm một chai bia nhìn lên vũ đài, trên vũ đài lúc này đang có một nữ ca sĩ đang hát.
Ngô Phong nhìn thấy Viên Quỳnh trở lại bèn ngoắc tay với nàng, ý bảo nàng qua đây ngồi.
Viên Quỳnh lại làm như không thấy, mặt lạnh băng.
Ngô Phong thấy nàng không thèm để ý có chút không biết làm sao, sờ sờ mũi, lại phát hiện A Đạt rời đi trước Viên Quỳnh nhưng vẫn chưa quay lại, trong lòng bắt đầu nghi ngờ, thời gian A Đạt rời đi cũng không ngắn.
Qua một hồi, A Đạt mới trở về, trên mặt mang theo chút chật vật, trở về liền đi đến chỗ ngồi của mình, Viên Quỳnh ngồi ở chính giữa, A Đạt đi qua chỗ của nàng thì cảm giác được Viên Quỳnh đang nhéo eo của hắn.
Hắn quay đầu nhìn Viên Quỳnh, lại thấy Viên Quỳnh đang nhìn về hướng vũ đài, hắn từ trên cao nhìn xuống, Viên Quỳnh hơi hơi nghiêng người, làm lộ ra khe rãnh sâu hút như ẩn như hiện thật mê người.
A Đạt cảm thấy có chút không được tự nhiên, tiếp tục đi tới.
Điện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-hop-yeu-thuong/929002/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.