“Đem trường đao của ta tới!”
Giọng nói vang lên bên tai, tiếng cười nói trong sảnh lập tức ngưng bặt.
Trương Trạch ngẩng đầu, thấy Lý Thành Nguyên vốn đang được các mỹ tỳ vây quanh đã đứng lên, giơ tay lớn tiếng hô hào.
Ánh mắt của Lý Thành Nguyên có chút mơ màng.
“Hắn uống bao nhiêu rượu rồi?” Trương Trạch hỏi.
Tùy tùng thấp giọng nói: “Chỉ uống có hai chén thôi ạ.”
Hai chén, tửu lượng của Lý Thành Nguyên rất cao, hai vò rượu cũng không say, không say lại tự dưng cầm đại đao lên múa…
Điều này không bình thường.
Trương Trạch híp mắt lại.
“Trung thừa,” tùy tùng thấp giọng hỏi, “có cần ngăn hắn lại không?”
Trương Trạch liếc nhìn xung quanh, trong sảnh, khách khứa kẻ ôm mỹ tỳ cười nói, người thì tụ tập tán chuyện, kẻ lại một mình uống rượu.
Giờ phút này, mọi người đều nhìn Lý Thành Nguyên, vẻ mặt mỗi người một khác.
Ánh mắt của hắn dừng lại trên người Chu Cảnh Vân, Chu Cảnh Vân lập tức nhìn về phía hắn, mỉm cười, còn giơ chén rượu lên.
Trông có vẻ rất bình thường.
Nhưng, hắn không còn tin vào mắt mình nữa.
Tất cả những điều này có thật không?
“Không cần.” Trương Trạch chậm rãi nói, nâng chén rượu trong tay lên, ánh mắt nhìn về phía Lý Thành Nguyên.
Mặc dù lời nói của Lý Thành Nguyên có chút đột ngột, nhưng đám gia nhân vẫn nhanh chóng mang đến trường đao, đây là thanh đao đã từng dùng để chém Tưởng Hậu năm xưa, Lý Thành Nguyên thường hay biểu diễn cho khách khứa xem.
Lý Thành Nguyên một tay nhấc thanh đao mà hai người hầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-li-mong-hi-hanh/2697805/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.