Một ngày đó làm nàng có chút hoảng hốt.
Đôi môi hắn, so với trong tưởng tượng của nàng còn mềm mại hơn.
Mà nụ hôn của hắn vô cùng mềm nhẹ. Hắn khẽ ɭϊếʍ môi nàng, dụ dỗ nàng mở ra cái miệng nhỏ nhắn, đụng chạm mềm mại đó khiến người ta thấy một trận run rẩy tê dại cùng bủn rủn.
Nàng cả người cứng lại, nóng lên.
Nàng hít vào đều là hơi thở của hắn. Hắn không giống kẻ kia luôn thô lỗ đè ép nàng, làm đau nàng.
Hắn nhẹ nhàng dỗ, ɭϊếʍ, giống như nàng là một khối đồ ngọt hắn đã khát vọng từ lâu.
Nàng không thể khống chế sự run rẩy của mình, lại nghĩ không biết hương vị của hắn là gì. Sau đó nàng thực sự nếm được hương vị của hắn.
Lúc nàng há mồm thở dốc, lưỡi hắn liền thừa cơ tiến vào trong miệng nàng.
Nàng hẳn phải cảm thấy ghê tởm giống kẻ kia, đồng thời thấy đáng sợ.
Nhưng hắn không giống với tên cầm thú kia. Hắn bình thường giống như cơn gió, giống biển rộng lại giống đất mẹ kiên cố, bao bọc nàng, khiến nàng say mê trong đó.
Tiếng tim hắn đập cách tầng tầng quần áo, hữu lực va chạm vào người nàng.
Nàng muốn càng nhiều, cảm giác càng nhiều, nàng muốn bị hắn gắt gao ôm trong ngực. Bạch Lộ không tự giác bám chặt lấy vai hắn, túm lấy vạt áo hắn.
Trong nháy mắt, nàng cảm giác được hắn muốn siết chặt hai tay nhưng hắn không có làm như vậy.
Là hắn chủ động hôn nàng, cũng là hắn lui về trước, nhưng hắn không có nới tay, một cánh tay của hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-lo-ca/126022/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.