“Đây là trận đầu tiên của đệ tử Huyết Mộc Nhai chúng ta! Bộ sư ca nhất định phải đánh thật oai phong đấy!” Mấy vị đệ tử của Huyết Mộc Nhai cũng lao nhao nói.
Phu nhân Độc Huyết ngồi sau đài cao lạnh lùng nhìn chằm chằm La Chinh.
Với tư cách là tông chủ của Huyết Mộc Nhai, thế nhưng bà ta lại từng bị loại tiểu bối như La Chinh khiến cho nhục nhã. Có điều tất nhiên là bà ta sẽ không rêu rao chuyện này khắp nơi. Dù sao đường đường cũng là tông chủ của tông môn tứ phẩm, vẫn còn cần chút thể diện ấy.
“Bộ Cừu, ngươi lại đây.” Phu nhân Độc Huyết nhẹ nhàng nói.
“Vâng, Tông chủ!” Bộ Cừu đi đến trước mặt phu nhân Độc Huyết.
Phu nhân Độc Huyết duỗi ngón tay non mịn ra, đặt trong miệng cắn nhẹ, đầu ngón tay bị cắn nát.
Nhìn thấy hành động này của phu nhân Độc Huyết, khóe mắt Bộ Cừu hơi co lại, run giọng nói: “Tông chủ…”
Huyết Mộc Nhai cũng không phải tông môn chính phái gì, trong đó có vô số tà pháp tà thuật, rõ ràng Bộ Cừu cũng hiểu tông chủ của hắn muốn làm chuyện gì.
“Có gì mà phải sợ? Hoá Hồn Độc Huyết này có thể kích phát tiềm năng của ngươi trong thời gian ngắn, tuổi thọ bị hao tổn ta sẽ bổ sung lại giúp ngươi sau. Có điều, ngươi nhất định phải giết được thằng nhóc kia!” Phu nhân Độc Huyết cười nói.
“Tông chủ, muốn giết thằng nhóc kia cũng không cần phải kích phát tiềm năng của ta làm gì!” Bộ Cừu vội vàng lắc đầu nói.
Phu nhân Độc Huyết cười khẽ, khuôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-luyen-thanh-than/1506830/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.