"Sao vậy, tiên tử không muốn ư?" Lâm Hiên cười khẽ.
"Không phải, Lâm huynh nếu đã có ý, Hồng Lăng tựu tuân mệnh, đa tạ Lâm huynh xuất thủ tương trợ, nếu không chỉ sợ tiểu muội đã vẫn lạc rồi." Thấy nét mặt chân thành của Lâm Hiên, Hồng Lăng liền tiêu sái nhận lời.
"Tiện tay mà thôi, tiên tử không cần khách khí, nếu đổi chỗ mà nói chắc tiên tử cũng làm vậy thôi."
"Lâm huynh nói đùa, tiểu muồi lại gì có bổn sự như vậy." Hồng Lăng thở dài, đồng thời cũng rất hâm mộ thần thông kinh thế hãi tục của Lâm Hiên.
Hai người ở đó khách khách khí khí, chỉ khổ cho bốn tên tu tiên giả đứng bên cạnh sắc mặt hiện giờ đã tái lắm rồi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Hồng Lăng này không phải tán tu ư, sao lại biết được một người khủng khiếp như thế này. Sớm biết thế đã chẳng chọc vào nàng ta, song giờ hối đã muộn.
Bốn người tuy vô cùng kinh sợ nhưng không chịu từ bỏ, con mắt loạn chuyển cố tìm đường thoát, nhưng tình thế quá cấp bách, quả thực chẳng nghĩ ra được quỷ kế gì.
"Tiên tử sao lại kết thù với mấy tên này?"
Tuy Lâm Hiên hiếu kỳ chuyện lúc trước Hồng Lăng gặp kỳ ngộ gì mà phi thăng lên đây, nhưng biết chắc rất dài dòng, hiện tại cũng chẳng phải thời điểm thích hợp nên quay sang giải quyết ân oán trước mắt rồi nói sau.
"Đâu có thù oán gì, hai bên cũng không quyen biết gì nhau, chẳng qua bọn chúng tham lam bảo vật của ta nên mới làm loạn mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-luyen-thanh-tien/2602159/quyen-8-chuong-2999.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.