Triệu Tiểu Liên không nói gì đi vào bếp đun nước.
Diêu Phi Yến bị Điền Xuân Nga nhắc nhở, lúc này mới chậm chạp nhận ra: “Đúng rồi, Trường Vũ, vết thương của anh thế nào rồi?”
Triệu Trường Vũ ánh mắt tối sầm lại, miễn cưỡng cười nói: “Rất tốt, dưỡng thêm thời gian nữa là ổn rồi.”
Diêu Phi Yến không nghĩ nhiều, thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt.”
Nếu không dưỡng tốt, không khéo phải xuất ngũ chuyển ngành, Diêu Phi Yến không muốn như vậy.
Tắm xong đi ra, cả người Diêu Phi Yến sảng khoái.
Minh Minh thấy mẹ đi ra, muốn nhào vào người, Diêu Phi Yến có chút chê cậu bé bẩn, cô ấy nhìn con trai, nói: “Mẹ, mẹ cũng tắm cho Minh Minh đi.”
Điền Xuân Nga rất vui lòng làm việc này, vội vàng đồng ý, bảo Triệu Tiểu Liên lấy nước, trực tiếp tắm cho Minh Minh ở trong sân.
Triệu Thiết Đản ngồi xổm ở một bên, nhìn Điền Xuân Nga tắm cho Minh Minh
“Bà, em trai tên là Minh Minh à?” Sao không đặt tên là Đản nhỉ?
Nhìn chẳng giống anh em gì cả.
Nhìn mấy chị của cậu, Đại Hoa, Nhị Hoa, Tam Hoa, nghe là biết chị em rồi.
Nghe Thiết Đản nói, Điền Xuân Nga rất đồng tình, cảm thấy Thiết Đản cũng thuận mắt hơn.
“Đúng vậy, tên hèn thì dễ nuôi, tên Thiết Đản là bà đặt đấy, xem Thiết Đản lớn tốt thế nào.” Điền Xuân Nga thấy đứa cháu ngoan có vẻ hơi gầy.
Diêu Phi Yến trợn trắng mắt: “Đản gì chứ, nghe thật khó nghe!”
Triệu Thiết Đản nghe vậy, không vui, thế mà lại nói tên cậu khó nghe.
“Triệu Minh Minh mới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-nguyet-quang-cua-nu-phu/2709387/chuong-521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.