Trên đường trở về Minh gia, tất cả mọi người đều không nói gì, Thải Nguyệt nhìn Minh Yên, lại nhìn Úc Hàn Chi, đột nhiên kêu lên: "Yên Yên, buổi hòa nhạc.”
Lúc này Minh Yên mới nhớ tới buổi hòa nhạc giữa cô và Thời Gia, vừa xuống máy bay cô đã vội vàng chạy tới đồn cảnh sát, đến bây giờ điện thoại di động vẫn để chế độ bay.
Cô điều chỉnh lại trạng thái điện thoại di động, chỉ thấy Thời Gia gọi vài cuộc điện thoại, còn gửi tin nhắn cho cô, nói anh ta đã thấy hot search, để cô an tâm xử lý chuyện ở Nam Thành, có vấn đề gì cũng có thể tìm anh ta.
Minh Yên thấy trong lòng hơi ấm áp, trả lời tin nhắn cho anh ta.
"Yên Yên, chờ lần sau Sim và Daisy mở buổi hòa nhạc, chúng ta sẽ đi nghe." Thải Nguyệt yếu ớt an ủi.
Minh Yên mỉm cười: "Được rồi.”
Úc Hàn Chi ngồi ở một bên, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo tái nhợt của cô, giữa hai hàng lông mày trầm xuống, năm ngón tay siết chặt thật sâu, lại có chút vô lực buông ra, anh nguyện ý đem tất cả những gì tốt đẹp nhất trên thế gian nâng lên trước mặt cô, chỉ hy vọng cô có thể thực sự vui vẻ.
Xe rất nhanh đã đến Minh gia, biệt thự Minh gia được xây dựng lại ở vị trí ban đầu, phong cách baroque xa hoa, tường trắng, trước biệt thự là một mảng cỏ lớn, Minh Yên đẩy cửa ra, nhìn đại sảnh quen thuộc, ngay lập tức hai mắt đã mờ mịt, thật sự là giống nhau như đúc, chỉ mới và
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-nguyet-quang-hac-tra-xanh-cuu-trong-tuyet/901978/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.