Lam gia ở rất gần Minh gia, đi bộ khoảng mười phút, khi Minh Yên lái xe đi dự tiệc có loại ảo giác về nhà.
Cô cố ý đi vòng quanh một vòng, từ biệt thự Minh gia đi qua, cô xuống xe nhìn biệt thự quen thuộc, nội tâm vô cùng xúc động, nhà 22 năm, bây giờ cũng không thể quay lại được nữa.
Cửa sắt biệt thự mở ra, Hoa Tư mặc lễ phục nhỏ màu trắng, cầm túi xách đi ra, hai người bốn mắt nhìn nhau, đều có chút xấu hổ cùng bất ngờ.
"Cách lễ mừng thọ còn nửa giờ nữa, vào ngồi một chút?" Vẻ mặt Hoa Tư thản nhiên nói.
Minh Yên gật đầu, cô xuống xe và khóa xe, nhấc làn váy lên, xuyên qua cửa sắt, đi vào với cô ta.
"Cô mới mua xe sao? Biển số xe cũng không có, một mình đi dự tiệc à?” Ánh mắt Hoa Tư dừng trên chiếc váy bầu trời sao màu xanh nhạt của cô, váy này không hề rẻ.
"Ừm, cô cũng chuẩn bị đi qua?" Minh Yên mỉm cười, nhưng nụ cười không vào mắt, khi cô bước vào Minh gia mới phát hiện mọi thứ đã thay đổi, đồ vật đáng giá trong phòng khách đều chuyển đi, trống rỗng, trong vườn cũng rất tiêu điều, không có người làm vườn thường xuyên đến chăm sóc hoa cỏ cây cối, lá rụng cũng không có người quét dọn, vắng vẻ, hoàn toàn khác với Minh gia trong trí nhớ của cô.
"Người giúp việc trong nhà đều bị sa thải, có điều mẹ Lý vẫn còn, bà ấy thường lười biếng, mỗi ngày đều ra ngoài tìm người đánh bài, chạng vạng mới trở về." Hoa Tư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-nguyet-quang-hac-tra-xanh-cuu-trong-tuyet/902057/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.