Ban đêm Thẩm Minh Quyết lái xe trở về. Ninh Vãn đi lấy một túi thuốc, cùng Thẩm Thư Vân về nhà.
Ngày hôm sau, vẫn phải đi làm —— đều là người trưởng thành rồi, sao có thể tùy tùy tiện tiện vì phát sốt mà xin nghỉ chứ? Vì thế, hết thảy cứ theo lẽ thường, giống như chưa có gì xảy ra.
Nhưng rõ ràng có cái gì đó lặng yên mà thay đổi.
Sự thay đổi thể hiện từng chút từng chút trong sinh hoạt, ví như Thẩm Thư Vân thi thoảng không kìm được nhớ tới Ninh Vãn, ví như Thẩm Thư Vân luôn nhân nhượng yêu cầu của Ninh Vãn, anh cũng không thể diễn tả những điều này thành lời.
Ninh Vãn sau đó lại đi tìm bác sĩ, bác sĩ nói, nếu thật sự không có cách nào có thể đánh dấu vĩnh viễn trong khoảng thời gian ngắn, vậy thì đành cứ tạm dùng thuốc, cùng với đó Alpha có thể đánh dấu ngắn hạn sau cổ, chậm rãi trấn an tin tức tố trong cơ thể Omega. Nhưng bác sĩ cũng nói, loại phương pháp này chỉ trị ngọn không trị gốc, phương pháp an toàn nhất vẫn là đánh dấu hoàn toàn.
Chích một liều nhóm 3, đối với Thẩm Thư Vân, ít nhất có thể bảo đảm trong ba tháng anh ấy sẽ không xuất hiện tình huống động dục, nhưng Ninh Vãn không cho anh lại tiêm vào loại thuốc này, từ bệnh viện mua về mấy loại dược phẩm điều trị, mỗi ngày đều phải nhìn Thẩm Thư Vân uống hết.
Âm tình bất định ba tháng, tháng tư xuân về hoa nở chậm rãi qua đi, thời gian như nước chảy, đảo mắt liền đến tháng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-nguyet-quang-huong-hoa-nhai/14562/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.