Đúng như lời anh nói, lần này ông cụ Giang không từ chối, cùng với Giang Phong Viễn đến nhà làm khách. Bốn phía ngôi nhà tứ hợp viện đột nhiên trở nên sôi động hơn, thường xuyên vang lên tiếng cười nói vui vẻ.
Giang Nam cũng muốn đến ở cùng, nhưng lại bị Giang Phong Viễn từ chối với lý do là anh ấy phải ở lại trông nhà.
Dưới sự ủng hộ từ cả gia đình, Tô Diên toàn tâm toàn ý chuẩn bị cho kỳ thi đại học.
Hôm ấy, Văn Yến đến tứ hợp viện học như thường lệ, Thẩm Như mang trà và bánh ngọt lên cho cô ấy, cười nói: "Dì nhìn trúng một cậu trai trẻ, cũng là quân nhân, tính tình tốt cũng rất đáng tin cậy, cháu có muốn gặp mặt thử không?"
Văn Yến suy nghĩ một lát, rồi lễ phép từ chối: "Dì Thẩm, cháu cảm ơn ý tốt của dì, nhưng hiện tại cháu muốn tập trung vào việc học, tạm thời chưa muốn tìm đối tượng."
Giống như Tô Diên đã nói, cô ấy quyết định phải lập nghiệp trước rồi lập gia đình sau.
Thẩm Như chỉ ngạc nhiên một chút, rồi tôn trọng ý kiến của Văn Yến, không ép buộc thêm.
Tô Diên ở bên cạnh nhìn thấy, lặng lẽ giơ ngón cái tỏ ý ủng hộ.
Khi Thẩm Như rời khỏi phòng, Văn Yến nhỏ giọng hỏi: "Mẹ cậu sẽ không giận chứ? Tại mình không nói sớm, làm lãng phí tấm lòng tốt của bà ấy."
"Không sao, mẹ mình sẽ không giận đâu, cậu đừng lo." Tô Diên dịu dàng an ủi.
Nghe vậy, Văn Yến thở phào nhẹ nhõm, cảm thán: "Mẹ cậu thật tốt, tốt hơn Trương Lan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-nguyet-quang-la-thien-kim-gia-trong-van-nien-dai/2714070/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.