Cho dù dưới tình huống như vậy, Lý Việt Bạch vẫn không nhịn được từ thanh âm đoán xem Diệp Thanh đang ở đâu.
Thanh âm Diệp Thanh giống như được truyền đến từ một nơi rất xa, còn mang theo một ít âm thanh khác.
Hẳn là y đang ở một địa phương trống trải, ở phía xa còn có... Tiếng gió, tiếng sóng biển đánh vào bờ, thậm chí là tiếng chim hải âu.
Bờ biển, đây là ở bờ biển.
Mà bờ biển gần đây nhất, cũng phải cách nơi này mấy trăm km.
Không kịp nữa rồi.
Cho dù là siêu anh hùng, cũng không có khả năng trong nháy mắt xuyên qua khoảng cách xa như vậy.
Trong lúc nhất thời, Lý Việt Bạch rất muốn cười nhạo chính mình --- chết đến nơi rồi mới nhớ tới tìm người hỗ trợ, sao có thể yêu cầu đối phương tới trong nháy mắt? Cho dù Diệp Thanh ở trong khoảng cách 100 mét, cũng chưa chắc đã tới kịp.
"Không kịp nữa rồi, Diệp Thanh, cậu đừng tới đây, lát nữa nhớ giải trừ khế ước." Lý Việt Bạch gửi một hàng chữ qua.
Hắn nhớ rõ ràng, lúc trước khi thấy Diệp Thanh chết trong cuộc động đất ở viện bảo tàng, hệ thống cho phép giải trừ khế ước. Hiện tại nếu mình chết, hệ thống hẳn cũng sẽ cho Diệp Thanh lựa chọn đồng dạng.
Quan tài màu đen trong túi áo hơi chấn động, Lý Việt Bạch với tay không cầm súng vào trong túi tiền, nắm chặt nó, có lẽ tới chỗ bất đắc dĩ, có thể cho nó bám vào người mình, chỉ là không biết đã bị Vila bám vào người, vampire có thể bám vào người lần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-nguyet-quang-nam-than-tu-cuu-he-thong/2090974/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.