Biên tập: Diệp Katori
Chỉnh sửa: An Hà Kiều
"Hết ba ngày rồi." Lý Việt Bạch giãy giụa mở miệng.
Giọng hắn đã sớm khản đặc, khi nói ra những lời này lại mang theo gợi cảm khác thường.
"..." Lâm Nhiếp tựa hồ không thể tiếp thu sự thật này, lần thứ hai ác ý gặm cắn môi Lý Việt Bạch, đồng thời tay hung hăng tóm lấy xiềng xích lạnh như băng kia.
"Thời gian tôi mất tích càng lâu, phía Lâm Thiên Dụ sẽ càng đẩy nhanh kế hoạch, có lẽ sẽ ảnh hưởng đến thế cục." Lý Việt Bạch lạnh nhạt nói: "Hiện tại thả tôi, cậu mới có cơ hội thắng."
"Câm miệng." Lâm Nhiếp cắn đầu lưỡi của hắn, đồng thời dùng sức bóp lấy eo hắn.
Lý Việt Bạch thở dài, dùng tay trái không bị trói sờ sờ tóc Lâm Nhiếp.
Hiện tại Lâm Nhiếp thoạt nhìn thực sự có chút đáng thương.
Từ trước đến nay đều là thái tử gia hô mưa gọi gió nói một không ai dám nói hai của tập đoàn Lâm thị, vô luận làm chuyện gì đều chuẩn bị chu đáo chặt chẽ, chỉ cần ra tay đều thành công, cuối cùng bản thân lại gặp phải Waterloo (Phiên âm: Trận Oa-téc-lô, là trận đấu kết thúc chiến dịch Waterloo và cũng là trận đánh cuối cùng của Napoléon, đặt dấu chấm hết cho ngôi vị hoàng đế Pháp và kết thúc vương triều một trăm ngày của ông. Câu trên mang ý kiểu LT lúc trước luôn thành công, nhưng cuối cùng lại gặp phải Waterloo ở lúc cuối cùng (thất bại).)
Thời gian ba ngày như nước chảy mây trôi, Lý Việt Bạch thế nhưng thấy được tuyệt vọng trong mắt Lâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-nguyet-quang-nam-than-tu-cuu-he-thong/2091141/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.