Không biết như thế nào, giọng điệu của anh rõ ràng nghe rất tự nhiên, nhưng lời này nghe lại khiến người ta có một loại cảm giác không có ý tốt, hơn nữa mật trộn dầu như keo như sơn, còn có mỗi một ngày đều cực kỳ triền miên, mỗi một ngày… mỗi ngày… Lời này rất khó mà không khiến người ta suy nghĩ lung tung.
Thậm chí cô cảm thấy trong ánh mắt anh nhìn về phía cô mang theo chút nóng bỏng, rõ ràng cái gì cũng không làm, nhưng ánh mắt anh nhìn cô, liền làm cho người ta có một loại cảm giác cái gì cũng đã làm.
Lâm Thanh Diệu cảm giác sắp không thở nổi, cô cũng không dám nhìn anh, vội vàng nói: “Em biết rồi, em về phòng nghỉ ngơi trước.
”
Cô nghe được từ trong cổ họng anh phát ra một tiếng cười sung sướng, chút rầu rĩ, mang theo chút ý xấu, Lâm Thanh Diệu vội vàng xoay người quay trở lại phòng, lúc cô đóng cửa anh còn đứng ở bên ngoài, ánh mắt dừng ở trên người cô, nhìn qua rất bình tĩnh, mang theo chút ý cười, nhưng lại khiến cả người cô không được tự nhiên, cảm giác có một trận lửa thiêu đốt trên người cô.
Lâm Thanh Diệu khép cửa, điều chỉnh hô hấp một chút, cô sờ mặt, rất nóng, lại sờ sờ tim đập, phốc phốc đập thật nhanh.
Vậy, trước kia bọn họ… Có thân mật mỗi ngày không?
Họ đã làm thế… Không kiềm chế chút nào sao?
Trong tay Lâm Thanh Diệu còn nắm thẻ anh đưa lại cho cô, cô cúi đầu nhìn thoáng qua, luôn cảm thấy nóng rực như ánh mắt anh.
Hứa Nghiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-nguyet-quang-tro-ve-roi/861725/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.