Anh hít một hơi thật sâu, mặc bộ đồ dự tiệc vào, đây là lần cuối cùng anh tham gia tiệc dưới danh nghĩa của Cố Hàn Chu.
Lần sau, anh sẽ chính thức dùng danh nghĩa của mình, tham dự các buổi tiệc.
Và trịnh trọng giới thiệu thân phận của mình cho mọi người.
Hai chiếc xe đỗ trước cổng biệt thự nhà họ Cố.
Tô Dĩ Trần ngồi trong chiếc xe cuối cùng.
Nhìn cảnh vật bên ngoài trôi qua, cảm thấy vô cùng nhàm chán.
Khoảng một giờ sau, xe từ từ lăn bánh vào khu phố thượng lưu khác của thành phố Giang.
Ngọc Thành Công Quán.
Khu vực này chín mươi phần trăm là tài sản của nhà họ Lục, do đích thân Lục Bá Đình quản lý.
Bas
Biệt thự nhà họ Lục là một khu vườn lộng lẫy, cổng chính được làm từ loại gỗ quý hàng triệu đô. Trên biển hiệu là tác phẩm thư pháp của một danh nhân, nét bút mạnh mẽ rồng bay phượng múa. Chỉ nhìn thoáng qua đã khiến người ta cảm thấy kính nể. Danh gia vọng tộc, phú thương danh tiếng, không gì hơn thế.
Trước cổng chính, vài ba nhân viên phục vụ đón tiếp khách quý, hai con sư tử đá đứng sừng sững như thần giữ cửa.
“Chào cậu Cố, đây là quà cho khách mời.”
Nhân viên phục vụ đưa món quà được gói bằng vàng cho Cố Hàn Chu, sau đó phát cho những người đi theo hắn, mỗi người một phần.
Chỉ riêng bao bì đã trị giá hàng vạn, chưa kể đến quà bên trong.
Nhà họ Lục là danh gia vọng tộc của thành phố Giang, quyền thế và tiền bạc đều khổng lồ không thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-nguyet-quang-van-nhan-me-he-voi-the-than-roi/1410541/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.