Khoảng một giờ chiều.
Bùi Túc Nguyệt bảo giúp việc chuẩn bị trà chiều cho Tô Dĩ Trần.
Đôi chân thon dài của anh đưa ra bên ngoài, vắt chéo chân, bộ đồ ngủ bằng lụa trắng như tuyết làm nổi bật cặp m.ô.n.g săn chắc.
Anh nằm trên giường, chăm chú xem laptop, những ngón tay thon dài lướt nhanh trên bàn phím.
"Tô Tô, ăn chút đồ ăn nhẹ đi."
Bùi Túc Nguyệt đút cho Tô Dĩ Trần một ít đồ ăn.
Tô Dĩ Trần hé môi, vị ngọt tan trong miệng, hương thơm lan tỏa.
Đôi mắt Bùi Túc Nguyệt nhìn chằm chằm vào cổ Tô Dĩ Trần. Cần cổ mảnh khảnh đầy vết bầm tím và dấu hôn đỏ, tất cả đều là kiệt tác của cậu.
Cậu mỉm cười hài lòng. Trong ngày hôm nay, cậu quan hệ với Tô Dĩ Trần nhiều lần, ở bất kỳ tư thế nào, cậu đều cắn vào cổ anh... Những ký ức điên cuồng ấy vẫn tràn ngập trong đầu cậu, đôi mắt lại trở nên sâu thẳm tối tăm.
Tô Dĩ Trần đã quen với ánh mắt này.
Anh ngước mắt lên, nói với giọng ra lệnh, như đang huấn luyện một chú chó: "Quay đi, đừng nhìn tôi như vậy."
Bùi Túc Nguyệt ngoan ngoãn thu lại ánh mắt.
Cậu dịu dàng mỉm cười: "Tô Tô, để em bóp lưng cho anh."
Vừa dứt lời, cậu bắt đầu dùng lực vừa phải bóp vai và lưng cho Tô Dĩ Trần.
Nốt ruồi son ở đuôi mắt sáng lên, đường nét trên khuôn mặt của cậu tuyệt đẹp, đẹp đến mức trông không giống người thật. Khi đối xử với người ngoài, cậu luôn lạnh lùng nghiêm túc, còn đối với Tô Dĩ Trần thì dành hết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-nguyet-quang-van-nhan-me-he-voi-the-than-roi/1410566/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.