Cố Khinh Chu nghiến răng nghiến lợi nói: "Túc Túc, anh đừng tốt bụng như vậy, anh ta đánh anh, chúng ta nhất định phải đánh trả."
Cậu gọi ai là "chúng ta"?
Trong mắt Bùi Túc Nguyệt hiện lên vẻ thiếu kiên nhẫn. Cậu lặng lẽ quan sát khuôn mặt Tô Dĩ Trần, phát hiện vẻ mặt đối phương ngày càng lạnh hơn. Bùi Túc Nguyệt nở một nụ cười hoàn mỹ: "Khinh Chu, không có gì đâu, thật sự không sao, chúng tôi chỉ đang đùa thôi. Cậu xúc động như vậy không tốt đâu."
Cố Khinh Chu cau mày nhìn Tô Dĩ Trần.
Tô Dĩ Trần cụp mắt xuống: “Ra ngoài được không? Tôi phải nấu bữa tối.”
"Đi thôi."
Bùi Túc Nguyệt dỗ dành ba chàng trai, đẩy họ ra khỏi bếp, sau đó quay lại nhìn Tô Dĩ Trần.
Tô Dĩ Trần không nhìn cậu, anh bắt đầu rửa rau.
Bùi Túc Nguyệt ủ rũ quay đi.
Cố Hàn Chu nói tối nay không về, chỉ có vài người cùng nhau ăn tối.
Nghe nói tập đoàn Cố Thị đã gặp phải một cuộc tấn công từ một thế lực không xác định. Mạng lưới của công ty đang đối mặt với nguy cơ sụp đổ. Toàn bộ nhân viên kỹ thuật nội bộ của công ty đều đang tăng ca để sửa chữa và ngăn chặn thế lực không xác định này. Cố Hàn Chu cũng vì sự cố này mà thua lỗ dự án hàng trăm triệu, nên trong mấy ngày sắp tới hắn sẽ không về nhà.
Đêm đó.
Bùi Túc Nguyệt lại đến.
Tô Dĩ Trần vẫn chưa ngủ, anh nhìn Bùi Túc Nguyệt đang tự giác lấy chăn nệm trong tủ trải xuống sàn, đột nhiên đứng dậy bật đèn.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-nguyet-quang-van-nhan-me-he-voi-the-than-roi/1410674/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.