Chiếc áo màu nhạt của Chu Khải Thâm bị nôn lên, trông thảm không nỡ nhìn. Bãi nôn cũng không có gì dơ bẩn lắm, toàn là rượu. Trái lại, anh càng thấy không yên lòng hơn, kinh nghiệm cho biết, Triệu Tây Âm thế này là uống rượu mà chưa lót dạ, cực kì tổn hại đến sức khỏe.
Ban đầu Triệu Văn Xuân còn buồn cười, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ đó của anh, dáng vẻ đầy si tình, ông lại trở nên xúc động.
Triệu Tây Âm tỉnh dậy vào lúc rạng sáng, phòng ngủ vẫn để đèn, Triệu Văn Xuân ngồi bên cạnh ngủ gà ngủ gật, họng cô đau rát khó chịu, gọi lần thứ nhất không nên lời, đến lần thứ hai mới phát ra âm thanh, “Ba.”
Khuỷu tay chệch khỏi chỗ, đầu chúi xuống làm Triệu Văn Xuân tỉnh giấc, “Hả? A, tỉnh rồi hả?”
Triệu Tây Âm ngồi dậy, tóc tai bù xù như người điên, trong mắt toàn vẻ mơ màng, “Con muốn uống nước.”
Ly giữ nhiệt đã được chuẩn bị từ trước, đến giờ nước vừa đủ ấm, Triệu Tây Âm tu một hơi hết sạch, cuối cùng cả người cũng tỉnh táo đôi chút. Thầy Triệu lập tức cầm sách lên gõ đầu cô, “Triệu Tây Âm, có phải con xem gia quy chỉ để trang trí thôi không!”
Triệu Tây Âm đau đến mức nhe răng*, “Ba!”
(*) kiểu đau xong kêu Shh á mấy bạn :v
“Ba cái đầu con, đọc thuộc lại gia quy một lần!”
Triệu Tây Âm xoa ấn đường, “Bây giờ con có nhớ đâu.”
Triệu Văn Xuân hừ lạnh, “Ai đưa con về?”
“Tiểu Thuận ạ.”
“Có nhớ con nôn cả người ai không?”
Triệu Tây Âm gãi đầu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-nien-hao-hop/1942795/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.