Ngọc Ly là tiểu quan của Di Xuân viện, y không có dung mạo khuynh quốc khuynh thanh, cũng học không được tiếng kêu kiều mỵ mềm mại khi ở trên giường, mị lực của y là khi đạt cao trào làn da sẽ lộ ra đóa mai hồng. Nhưng điều này cũng không đủ để làm thẻ hồng, cho nên y không được coi trọng, bị xếp hạ đẳng trong đám tiểu quan. Người đồng ý phiêu y nếu không phải người không có đủ ngân lượng, thì cũng là người có ham mê đặc thù. Điều này làm cho Ngọc Ly cảm thấy sợ hãi, bởi vì vô luận là người trước hay là người sau đều làm cho y chết đi sống lại. Nếu y được coi trọng, ít nhất có thể tự mình lựa chọn khách hàng; ít nhất có thể tránh được tình trạng trước mắt.
– Này, còn thất thần ở đây làm gì. Mau cởi quần áo ra, chẳng lẽ người còn đợi đại gia động thủ! – Ba lưu manh trước mắt vây thành một vòng tiến dần về phía Ngọc Ly, mặt mang nụ cười *** đãng cởi thắt lưng ra, nửa người dưới đã sớm dựng thẳng đứng.
Chỗ xui xẻo nhất của tiểu quan không được coi trọng là không có ai bảo hộ, ai đều có thể phiêu. Nếu gặp phải lưu manh còn phải cho bọn hắn phiêu miễn phí. Ngọc Ly mặt nhăn mày nhíu, tiểu quan là nghề kiếm sống của y. Nên y phải để người khác tùy ý đùa giỡn mặc dù không thích. Còn khi ra khỏi Di Xuân viện y là người thường, tính sự không phải tự nguyện đều làm cho y có cảm giác bị cường bạo.
– Các
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-quy-di-van-he-liet-chang-quy-ki/510600/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.