Có thể nói Bạch Tuyết Linh là thiên tài, vì chỉ trong vòng ba năm ngắn ngủi mà đã học được toàn bộ những gì mà sư phụ và sư nương dạy nàng thậm chí còn tiến bộ hơn cả những gì họ tưởng tượng, có thể nói nàng bây giờ không ai có thể làm đối thủ của mình. Nhưng nàng chẳng quan tâm, nàng chỉ muốn sống yên bình thôi.
"Linh nhi", đang nằm ngắm cảnh, sư nương nàng bỗng gọi.
"Dạ, gì vậy sư nương", "ta cùng sư phụ con quyết định đi du ngoạn", nàng có chút ngạc nhiên, đang yên đang lành mà sư phụ muốn dẫn sư nương đi du ngoạn thì chắc chắn có vấn đề, nàng có chút ý trêu nghẹo nói " hai người đi bồi dưỡng tình cảm ạ !", sư nương nàng im lặng một chút, mặt hồng hồng gật đầu "ừm".
Nàng nín thinh luôn, hai người họ tình cảm đã là tốt đến mức khiến người ta ghen tị rồi, sư phụ nàng là người thương vợ còn hơn bản thân và chỉ chung tình với nàng chứ không giống những tên cặn bã khác năm thê bảy thiếp thành đàn. Nhưng mẫu người như sư phụ rất khó tìm nha, nên nàng thấy hơi ghen tị với sư nương, tuy vậy nàng vẫn thấy vui khi có hai người này bên cạnh, vì nàng ghét nhất tên nào không chung thủy, đối với nàng những tên nam nhân đó chỉ là cặn bã không đáng để nàng liếc mắt.
Vì vậy nàng quyết định thà sống một mình còn hơn là lấy phải một tên cặn bã như thế. Bỗng sư nương nàng nói " con giúp chúng ta một việc được không ?", "việc gì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-quy-nuong-tu/1143753/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.