Bị người ta vu khống là vô sỉ, Kính Ninh cũng chẳng để tâm, hắn điềm đạm hỏi: “Yêu quái, xưng hô thế nào?”
Nữ nhân cao ngạo hứ một tiếng rồi quay đầu đi, Kính Ninh búng nhẹ ngón trỏ, một đốm lửa sáng rực bay thẳng đến đầu của nữ yêu, đốt nóng khiến nàng ta kêu oai oái. Kính Ninh lại hỏi: “Xưng hô thế nào?”
Nàng kia rụt lưỡi vào trong miệng, giữ nước bọt lại. Tên của yêu quái giống như một lời nguyền vậy, một khi bị người ta biết được thì coi như đã bị người ta khống chế, nàng nghiêng mắt nhìn đốm lửa trên ngón trỏ của Kính Ninh, môi run run, vừa sặc sụa vừa chùi nước mắt một cách đáng thương: “Mạt Họa, a* tên Mạt Họa.”
*A: ta (nói ngọng)
Kính Ninh gật đầu: “Tại sao lại làm hại Liễu tiểu thư?” Mạt Họa đảo mắt bốn phía, không muốn trả lời vấn đề này, Kính Ninh nhẹ nhàng kêu tên nàng một tiếng, toàn thân Mạt Họa hơi cứng lại, trả lời một cách không tình nguyện: “Người vẽ ra ta là một thư sinh, hắn luôn ái mộ Liễu tiểu thư, tháng trước hắn nghe nói Liễu tiểu thư đã có hôn sự… nên nhảy sông chết rồi, ta là bức tranh cuối cùng hắn vẽ ra, nghe được di nguyện của hắn, hắn luôn muốn lấy Liễu tiểu thư, ta không còn cách nào, cho nên…”
“Muốn giết Liễu tiểu thư để họ bầu bạn dưới Địa phủ à?”
Mạt Họa ủ rũ gật đầu: “Thư sinh rất đáng thương, ta muốn giúp hắn hoàn thành tâm nguyện cuối cùng.”
“Ngươi vốn có ý tốt, nhưng sinh lão bệnh tử do trời định, đâu thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-quy-tap/2033085/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.