Vương thừa tướng bệnh chết ở nhà. Hoàng đế vô cùng phẫn nộ, chém mấy trăm thị vệ của phủ Thừa tướng. Triều Triệt nghe tin vội vã nhập cung, khi Hoàng đế chỉ mới 16 tuổi nhìn thấy nàng thì hai mắt đã đỏ hồng, cậu ôm tỷ tỷ khóc thật to như lúc nhỏ: “Hoàng tỷ, Hoàng vị này đệ ngồi khổ cực quá, lúc nào cũng phải đề phòng minh thương ám tiễn. Hôm nay là Thừa tướng… ngày mai có khi nào là tỷ, có khi nào là đệ… có phải chỉ cần giết hết tất cả thì chúng ta mới có thể an toàn không?
Triều Triệt trầm mặc hồi lâu, chỉ đành an ủi cậu một lúc, lòng nặng trĩu bất an trở về Tấn vương phủ.
Dùng bữa tối xong, thị nữ cho nàng biết tối nay Tấn vương muốn qua đêm ở Thư phòng, đôi mày Triều Triệt càng nhíu chặt hơn. Nàng nghi ngờ, và vì sự nghi ngờ này mà cảm thấy sợ hãi…
Nào ngờ đêm chưa khuya, Thư phòng Tấn vương đột nhiên vang lên tiếng chém giết. Ngoài cửa có thị vệ vội vã hét to: “Vương gia bị hành thích rồi! Mau mau!”
Tay chân Triều Triệt lập tức đông cứng, đầu một mảng trống rỗng. Nàng tùy tiện chộp một chiếc áo khoát, đến giày cũng không kịp mang mà chạy ra ngoài.
Bên ngoài Thư phòng một đám hỗn loạn, thích khách đã bị xử lý hết, máu nhỏ khắp mặt đất, Sở Diệp mặc áo ngoài màu tím được dìu đứng ở cửa Thư phòng, các thị vệ đang quỳ rạp dập dầu thỉnh tội.
Triều Triệt vội vã chạy lên phía trước, sờ khắp mặt Sở Diệp, sau đó lại kiểm tra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-quy-tap/2033093/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.