Chương 39
Ban đêm, yến hội thập phần xa hoa, thời điểm lạc ngọc đi vào cung điện, cơ hồ tất cả mọi người đã đông đủ, chỉ chờ hắn.
Bất mãn nhìn huyền kì dịch trên cao, lạc ngọc bước nhanh đến chỗ chính mình.
Kiếp trước là dạy dỗ sư bị người chú mục, nay lại là thiên chi kiêu tử cao cao tại thượng, vô luận là thân phận nào, lạc ngọc đã có thói quen bị chú ý, bởi vậy tầm mắt mọi người đối với hắn , hắn không có nửa phân xấu hổ.
‘Lại đây.’
Huyền kì dịch ý bảo lạc ngọc ngồi gần vị trí gần hắn nhất, lạc ngọc cúi thấp đầu, bĩu môi, lẳng lặng đi qua.
Thật sự phiền toái.
Sau khi ngồi xuống, lạc ngọc một tay chống má, một tay lấy nho ném vào miệng.
Chỉ vài giây ngắn ngủn, hắn liền thưởng thức được sắc mặt đại biến của các vị đại thần chung quanh.
Lão hồ ly đa mưu túc trí mặt ngoài không có nhiều biến hóa, chẳng qua ánh ánh mắt đen lại, bất quá nếu nhìn gần chút, khuôn mặt trắng xanh thật đúng là làm hắn không có khẩu vị.
Cho dù không có quyền thừa kế, nhưng thất hoàng tử là hắn cũng làm nhiều người đứng ngồi không yên.
Mà huyền kì dịch nhân dịp này phân tán tinh lực của hắn sao?
Hắn cũng không để ý sự tình này, chỉ cần những kẻ đó sáng suốt không đụng đến hắn, hắn cũng không rảnh quan tâm.
‘Yến hội lần này vì lạc ngọc hồi cung , tùy ý đi.’
Huyền kì dịch nói nhưng có hắn ở đây ai dám tùy ý? Bất quá đấy cũng không phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-thao-chiet/1959332/quyen-3-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.