Bạch Thắng: Đúng vậy, Nghiên Nghiên rất lợi hại.
Quý Nghiên cầm điện thoại di động, mặc dù anh không ở ngay trước mắt, nhưng hình như cô có thể tưởng tượng được lúc anh nói những lời này bộ dạng nhếch môi cười yếu ớt .
Bạch Thắng: Đừng chịu đựng, ai dám bắt nạt em...em liền bắt nạt lại. Hoặc là nói cho anh biết, anh giúp em làm chỗ dựa.
Quý Nghiên: Anh cũng không có ở đây, làm sao mà giúp em làm chỗ dựa được?
Bạch Thắng: Nghiên Nghiên, em đã quên, Hồ Nam cũng có chi nhánh của NSA .
Phốc. . . . . .
Đã hiểu được suy nghĩ của anh.
Quý Nghiên xem thường anh: anh lạm dụng chức quyền!
Bạch Thắng: Ừ, không có việc gì. Vì bà xã, thỉnh thoảng lạm dụng quyền hạn cũng không sao.
. . . . . . Quý Nghiên hết ý kiến.
Bọn họ đông tán gẫu tây tán dóc, một chút cũng không có cảm giác thời gian đang trôi qua, bất tri bất giác đã đến nửa đêm, Quý Nghiên còn tưởng rằng vẫn chưa lâu lắm. Cho đến khi quá buồn ngủ, Quý Nghiên mới lưu luyến không rời nói ngủ ngon với anh.
Mắt ngẩn ngơ nhìn chằm chằm trần nhà, một chút buồn ngủ cũng không có. Quý Nghiên lăn qua lộn lại, trở mình liên tục, bên cạnh không có cái ôm quen thuộc nên cảm giác thiếu cái gì đó. Làm thế nào cũng ngủ không được, trong đầu vang lên câu nói cuối cùng của anh"Nhớ nghĩ đến anh" , giống như một ma chú chiếm cứ ở trong đầu cô không biết bao nhiêu lần. Quý Nghiên càng không thể ngủ được.
Nhớ anh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-thieu-gia-cung-chieu-vo-nhu-mang/41455/chuong-100-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.