Hôm nay rất mệt, nhưng mọi người đều rất vui vẻ.
Mặc dù quán cà phê hiện tại không còn thuộc về họ, nhưng vợ chồng dì Phương vẫn vô cùng biết ơn Bạch Tử.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
“Cảm ơn cô Bạch Tử, nhờ cháu mà cửa hàng này mới sống lại, ta đã bỏ rất nhiều tâm huyết và ước mơ vào đây, đã có lúc tôi không thể tiếp tục được nữa và muốn bỏ về quê, nhưng…”
Dì Phương lau nước mắt: “Những chuyện trước đây không cần nhắc đến nữa, từ nay về sau chúng ta nhất định sẽ ngày càng tốt hơn!”
Quán cà phê này là thứ quan trọng nhất đối với vợ chồng họ.
Dù cửa hàng thuộc ai, họ vẫn sẽ tận tâm phục vụ và điều hành cửa hàng thật tốt.
“Cháu biết, từ nay có mọi người ở đây, cháu rất yên tâm.”
“Nếu làm không kịp, mọi người nhất định phải nói với cháu, cháu sẽ thuê thêm người.”
Vợ chồng Dì Phương gật đầu: “Vâng, cô Bạch Tử.”
“Đừng gọi cháu là cô nữa, gọi cháu Bạch Tử là được ạ.”
Hai vợ chồng nhìn nhau, rồi gật đầu: “… Được, Bạch Tử .”
Công việc ở quán cà phê đã kết thúc, cũng là hoàn thành một tâm nguyện của Bạch Tử.
Mặc dù bận rộn suốt cả ngày, nhưng Bạch Tử cảm thấy rất hài lòng.
Sau khi đóng cửa, Bạch Tử đưa Từ Hiểu Đồng về nhà trước.
“Ngày mai gặp lại nhé! Bạch Tử .”
“Ngày mai gặp lại.”
Bạch Tử ngồi trong xe, nhìn Từ Hiểu Đồng vào tòa nhà rồi mới bảo tài xế lái đi.
Trên đường về
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-tu-tai-sinh/1971179/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.