Mấy ngày sau, Thường Tề Tinh trở về nhà, nghênh đón y là một bàn đầy ắp những món ăn phong phú.
Dù sao Đào Lệ mỗi ngày đều tính toán cẩn thận, tiền bạc được sử dụng một cách chính xác, tuyệt đối không xài trước trả sau, càng không bao giờ xuống bếp.
Đào Lệ giải thích: “Ta cố tình học đó.”
Thường Tề Tinh ngạc nhiên, khẽ nói: “Ngươi không cần phải làm như vậy.”
Đào Lệ đã quen với sự xa cách của Thường Tề Tinh, cũng không phản bác mà tự cầm bát đũa ăn một mình.
Thường Tề Tinh cũng quen với tính cách của Đào Lệ, y bắt đầu ăn.
Kết quả, tối hôm đó hai người đều bị ngộ độc.
Thường Tề Tinh đang ngủ thì cảm thấy bụng đau quặn, dạ dày thì buồn nôn.
Y mơ màng tỉnh dậy, thấy Đào Lệ nằm bên cạnh đã toát mồ hôi, mặt mày tái nhợt.
Thường Tề Tinh đột nhiên nhận ra không ổn, muốn lao ra ngoài gọi người nhưng phát hiện tay chân đều mềm nhũn, y lăn xuống giường, bò ra ngoài từng chút từng chút một.
Theo lời kể của đại nương nhà bên bị Thường Tề Tinh gõ cửa lúc giữa đêm, khi y bò đến cửa nhà bà, y chỉ còn nửa cái mạng.
Câu đầu tiên y nói khi thấy bà là: “Cứu thê tử của ta.”
Đại phu chẩn đoán hai người bị ngộ độc thức ăn do ăn phải nguyên liệu không sạch, may mà Thường Tề Tinh kịp thời kếu cứu, nếu không chỉ sợ cả hai đã sớm hồn về cõi âm.
Đào Lệ hiểm hóc giữ lại được mạng sống, khi đại nương nhà bên mang cháo đến cho nàng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bam-dai-nhan-co-nguoi-gay-roi-nhieu-loan-trieu-cuong/1031357/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.