Năm Phượng Hoàng thứ ba, ngày 23 tháng chạp.
Đây là trận tuyết đầu tiên, tuyết rơi rất dày, chỉ trong một đêm đã làm gãy nhiều cành cây và mái nhà trong Kinh thành.
Dân chúng bận rộn quét tuyết trên đường, bỗng nhiên, tiếng trống Đăng Văn Cổ* vang lên, làm tuyết trên mái nhà rơi xuống.
* Trống Đăng Văn Cổ: trống kêu oan, biểu tượng của công lý, được đặt ở Công Chính Đường do Tam Pháp Ty quản lý (gồm ba bộ Hình Bộ, Đô Sát Viện và Đại Lý Tự). Vào những ngày nhất định, khi dân đánh trống kêu oan sẽ được nhận đơn và đưa thẳng lên nhà vua. Thời vua Tự Đức, trong kinh thành không ai được phép đánh trống để nhà vua ngự trong Đại Nội không bị nhầm với tiếng trống Đăng Văn.
Có người hiếu kỳ đến xem, họ thấy một nữ tử bị cháy nửa mặt ôm một bộ hài cốt đang ngẩng đầu đánh trống.
Người đó cáo trạng các đại thần trong triều do Tịch Tướng Tịch Quốc Lương cầm đầu, náo loạn khoa cử, coi mạng người như cỏ rác, kết bè kéo cánh.
Nữ Hoàng Vi Chiêu Y rất coi trọng việc này, ngài triệu nữ tử đó vào cung, đồng thời bắt toàn bộ những người bị cáo buộc đến trước mặt mình, đích thân thẩm vấn.
Dưới sự uy nghiêm của Nữ Hoàng, Tri phủ Tô Châu Trương Hữu Thần nhanh chóng thú nhận: Vào ba năm trước, hắn đã cùng với Lý Diệu và Vương Lãng của Hàn Lâm Viện mưu sát các thí sinh đi thi ở Kinh thành.
Trương Hữu Thần khai rằng: Kể từ tiền triều, Tể tướng Tịch Quốc Lương đã có ý định bồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bam-dai-nhan-co-nguoi-gay-roi-nhieu-loan-trieu-cuong/1031367/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.