Tình - Tiền - Tội.
3 nguyên nhân chính đưa con người vào ngõ cụt.
Ví như tôi bây giờ, đang trượt dốc thê thảm.
Không biết đã bao nhiêu ngày trôi qua, tôi nằm lì trong phòng ngủ 1 giấc dài.
Bộ ple Thắm mua tặng còn treo nguyên trên giá, ngày nào tôi cũng ngắm nhìn, vừa nhìn vừa suy nghĩ.
“đồ đạc còn đây?nhưng người đi đâu?chị không còn là Thắm mà tôi từng biết nữa rồi”.
Thắm dường như đã ra đi, biến mất khỏi thế giới của tôi, nơi này trước sau trái phải đều hỗn độn, mịt mùng.
Mẹ vào phòng thăm tôi nhiều lần, không gặng hỏi gì, ra tới phòng khách nói nhỏ với bố:
“con trai lớn rồi, nhiều tâm sự, mà em nghĩ không phải nó buồn vì chuyện học hành đâu”
“chứ nó còn gì để suy nghĩ nữa?”
“thì người yêu”
“......”
Bố tôi suýt sặc hết nước trà.
“người yêu gì, cái thằng này còn khờ ranh”
Một tuần, hai tuần, .... . rồi nhiều tuần....
Khoảng thời gian này, điện thoại chỉ nhận được 1 tin nhắn từ Mascara hai trăm chín chục nghìn:
“xuống SG tìm con Sam lấy chìa khóa nhà mà ở. ”
Tin nhắn để nguyên bao nhiêu ngày tôi không buồn trả lời.
Hoặc không biết phải trả lời thế nào.
Cho đến một hôm sắp vào năm học mới, không thể kìm hãm nỗi nhớ nhung thêm nữa, tôi lấy hết can đảm nhấc điện thoại bấm số “Mascara hai trăm chín chục nghìn. ”
Mặc kệ cái gì danh dự 1 thằng đàn ông, mặc kệ cái gì “vợ lớn tôi là vợ bé của người khác”.
“đang gọi.... ” - tôi chợt nghĩ hay mình xin đi thành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-chat-cua-d-i/1965848/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.