"Được rồi, sắc trời cũng không còn sớm, chúng ta vẫn là nên nhanh chóng xuống núi đi, bằng không chúng ta cũng có thể qua đêm ở chỗ này, ta không ngại trai đơn gái chiếc ở chung một phòng đâu."
Quý Lạc vừa nói, một bên vừa sửa sang lại quần áo, đem các nếp nhăn trên áo vuốt thẳng lại, trong lòng cô nghĩ không sai biệt lắm thì giờ cần phải đi.
Nguyệt Trì ở bên kia vừa nghe, cũng không biết nghĩ tới cái gì, khuôn mặt giống như là muốn xuất huyết, ngữ khí của hắn có chút tức giận: "Chúng ta còn không mau đi?"
Nói xong, hắn thế nhưng lại thật sự đem lời nói giỡn mà Quý Lạc nói để ở trong lòng, thân mình ngồi xổm xuống, muốn cõng Quý Lạc.
Quý Lạc hơi có chút giật mình, làm sao bây giờ, người trước mặt này, tựa như một tờ giấy trắng, mà cô, thật sự muốn nhiễm bẩn hắn sao?
Trong nháy mắt kia, trong lòng Quý Lạc bỗng có chút dao động, nhưng mà mới vừa dao động, tâm lại giống như bị xiềng xích trói lại, đến một tia gợn sóng đều không cảm nhận được.
Cô không xứng để mềm lòng, cô cũng không thể.
Cô đi qua, ghé vào trên lưng của Nguyệt Trì, Nguyệt Trì cõng cô lên, rồi nện bước ổn trọng, hô hấp hiển nhiên cũng không gấp gáp, thuyết minh hắn cũng không cố hết sức.
Hắn mới vừa đi vài bước, khóe mắt liền quét đến một góc, lúc này mới phát hiện áo choàng của hắn còn ở trên mặt đất, nghĩ nghĩ, hắn vẫn là đi qua, cúi người xuống, rồi nhặt nó lên, sau đó nói khẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-chep-tay-tam-nguyen-cua-nu-phu/1522200/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.