Tôi gặp người phụ nữ ấy tại quán cà phê gần công ty. Người ấy chắc là nhân viên văn phòng, thường đến quán vào buổi trưa. Khác với mọi người, người ấy lại kiên nhẫn đọc sách. Người ấy toát lên khí chất đặc biệt, chỉ lặng lẽ ngồi đó, nhưng có sức hút kỳ lạ.
Hồi đó, tôi có người yêu, yêu nhau ba năm. Người yêu tôi năng động, trái ngược với người này, nên lại càng thu hút tôi.
Người ấy nhìn dòng người qua lại, gương mặt tĩnh lặng và thanh tú. Tôi nhìn người ấy cởi áo khoác, nhận cà phê, rồi lật sách. Tôi tháo nhẫn, cất vào túi, rồi bước đến chỗ người ấy.
"Chào chị," tôi mỉm cười, "Em có thể mời chị cà phê được không?"
Người ấy ngẩn ra, lịch sự từ chối: "Cảm ơn em, không cần đâu, chị đang đợi người yêu."
Đúng thật không phải người độc thân - nhưng chẳng sao, chỉ là cuộc gặp gỡ tình cờ, ai mà quan tâm đến chuyện đó.
"Vâng ạ, em lấy cớ để bắt chuyện, giờ hình như không ổn." Tôi giả vờ ngượng ngùng, "Em họ Vương, em... ừm, em có thể làm quen với chị được không? Kết bạn, chắc không sao đâu nhỉ?"
"Đương nhiên." Người nhìn tôi đang vén tóc, mỉm cười, "Tôi họ Đường."
"Chị Đường." Tôi ngồi xuống trước mặt chị Đường, cuối cùng cũng nhìn rõ cuốn sách chị đang đọc, tên Mạng che mặt ... Tôi là dân khối A, từ nhỏ không có duyên với văn chương, chưa từng đọc cuốn sách này, nhưng nó không khiến tôi cảm thấy xấu hổ, chỉ tiếc vì mất đi chủ đề để trò chuyện.
"Em thích cuốn sách này lắm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-cong-nha-co-duong-nhat-linh-bach-da/276369/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.