Bầu trời xám xịt, mưa phùn lất phất. Tiết trời tháng Mười Hai, cái lạnh đã thực sự thấm vào da thịt. Ngôi trường rộng lớn im lìm, tĩnh lặng, chỉ còn tiếng thầy cô giảng bài, xen lẫn tiếng xì xào nho nhỏ của đám học trò giữa màn mưa giăng kín.
"Ngao Minh An!"
Giọng nói đều đều không chút cảm xúc bỗng cao vút, ánh mắt của những cô cậu học trò đang mơ màng gà gật đồng loạt hướng về phía cuối lớp, theo âm thanh của giáo viên hóa học.
Tiếng ghế ma sát với nền nhà vang lên, một nam sinh cao gầy, chậm rãi đứng dậy từ hàng ghế cuối.
"Em có thể không nghe giảng, nhưng đừng làm phiền bạn cùng bàn." Giọng giáo viên Hóa học trở lại trạng thái nhẹ nhàng, nhưng vẻ mặt có phần không hài lòng.
"Vâng."
Nam sinh phía dưới hơi hất cằm, coi như trả lời. Giáo viên hóa học nhíu mày, cúi đầu xem lại xấp bài tập, lạnh giọng ra lệnh: "Ra ngoài đứng."
Nam sinh không đáp, trước khi rời đi, khóe môi y khẽ nhếch, rũ mắt nhìn bạn cùng bàn, rồi dứt khoát quay người bước ra khỏi lớp.
Hành lang còn lạnh hơn trong lớp, Ngao Minh An chỉ mặc một chiếc áo hoodie mỏng, lỏng lẻo tựa người vào tường, ánh mắt lơ đãng nhìn ra ngoài. Mưa bắt đầu nặng hạt, mọi cảnh vật trong tầm mắt đều lặng lẽ ẩn mình trong màn mưa. Không biết qua bao lâu, tiếng giảng bài bên tai dần trở nên xa xăm, mơ hồ, những tòa nhà phía xa cũng càng thêm nhạt nhòa.
Trong phòng học đột nhiên lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-cung-ban-co-keo-khong/2690985/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.