Trì Dã cầm cây dù đen lớn đi trên phố, bên tai là tiếng mưa tí tách rơi lên mặt dù, trong đầu quẩn quanh toàn những con số và hạng mục công việc——-bốn ngày nữa sẽ được thanh toán sổ nợ, phí đăng ký tham gia vào trại hè mà Nha Nha hứng thú ngày mai phải đóng, bệnh viện đang thúc giục đóng viện phí, ngày kia còn phải đi nộp tiền, tiện thể trả lương cho dì hộ lý, còn cả tiền nhân công vận chuyển vật liệu chiều mai cũng phải thanh toán.
Khoảng thời gian gần đây, hắn hoàn toàn đã quen với việc không để đầu óc của mình được một phút nào nghỉ ngơi, nếu không như vậy, những chuyện vốn được gắt gao áp chế xuống tận đáy lòng sẽ nhân cơ hội từ kẽ hở dâng lên, tràn ra tập kích khiến hắn phải đè xuống.
Chỉ có lúc đêm khuya, Trì Dã mới có thể dung túng cho bản thân suy nghĩ về chính mình. Nghĩ xong mới cảm thấy có thêm sức lực để chống đỡ một ngày.
Đường Cửu Chương tầm rạng sáng yên tĩnh lại vắng tanh, sắp đến tháng 7, trong bụi cỏ vang lên tiếng côn trùng kêu to, nhìn ánh đèn đường thấy được màn mưa dày đặc, xung quanh chao đèn có rất nhiều côn trùng bay lởn vởn.
Đã ba buổi tối liền Trì Dã không có thời gian ngủ, huyệt Thái dương của hắn co rút đau đớn, hắn giơ tay lên xoa lên trán vài cái, tiếng bước chân của đế giày giẫm lên vũng nước đọng trên mặt đất vang lên.
Âm thanh vòng qua góc tường bỗng dưng dừng lại.
Trong màn mưa nhỏ, từ xa hắn đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-cung-ban-lam-toi-vo-tam-hoc-tap/2015680/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.