“Cậu muốn yêu đương với tôi không?”
Cùng Ninh Tri bước ra ngoài căng tin, tai Giang Hoành Diễn hơi đỏ.
Ninh Tri chỉ cần liếc nhìn vành tai của anh là biết anh định nói gì.
“Tôi có chuyện muốn nói với cậu.” Giang Hoành Diễn cúi đầu nhìn Ninh Tri.
“Tôi khuyên cậu nên suy nghĩ lại lần nữa,” Ninh Tri hỏi, “Cậu ăn trưa chưa?”
Giang Hoành Diễn ngẩn ra, ánh mắt chuyển sang một bên: “Chưa ăn.”
“Vậy đi ăn đi, không sao đâu, tôi đợi cậu.”
Hai người quay lại căng tin, Ninh Tri đi cùng Giang Hoành Diễn mua một suất cơm chiên, ngồi đối diện nhìn anh ăn.
Giang Hoành Diễn chăm chú ăn cơm, nhưng bị ánh mắt của Ninh Tri nhìn đến mức toàn thân không thoải mái.
Ninh Tri chống cằm, thầm nghĩ, ‘Quả nhiên nhìn Giang Hoành Diễn ăn cơm vẫn là cảnh đẹp nhất, thậm chí chỉ cần nhìn khuôn mặt này, tôi còn có thể ăn thêm được chút nữa.’
Đợi Giang Hoành Diễn ăn xong, hai người trở lại cửa căng tin, đứng dưới mái hiên nhìn màn mưa bên ngoài.
“Tôi…” Giang Hoành Diễn mở miệng, “Hôm qua tôi đã nghĩ thông một chuyện.”
Ninh Tri kiên nhẫn lắng nghe.
“Tôi cảm thấy mình có thể không phải trai thẳng… Không, ý tôi là, có lẽ tôi thích cậu.”
Ninh Tri khẽ cong khóe môi: “Cậu nghĩ rõ ràng rồi chứ?”
Giang Hoành Diễn im lặng một chút.
“Cậu chẳng phải nói mình rất có trách nhiệm với tình cảm sao? Lời đã nói ra chắc không rút lại nhanh thế đâu nhỉ?”
“Tôi nghĩ rõ rồi,” Giang Hoành Diễn vội nói, “Tôi đã nghĩ rất lâu.”
“Lâu bao nhiêu?” Ninh Tri ngẩng mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-cung-phong-dep-trai-moi-toi-di-an-nhung-anh-ta-lai-la-trai-thang/2860813/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.