Biến cố này làm Phùng Tư Tư đang ngồi bên cạnh hắn khiếp sợ, hét lên một tiếng.
Nhưng mà hai người đang giằng co vẫn bình tĩnh như cũ.
Từ lúc Lâm Lang vừa lên sân, Ngụy Ngọc liền đã nhận ra thân phận của nàng.
Hắn và Chu Lâm Lang từ nhỏ đã có hôn ước, là thanh mai trúc mã, hắn rất quen thuộc dáng người và bề ngoài của đối phương. Trên cổ tay nàng có một vệt đỏ đã kết vẩy, là sáu tuổi năm ấy té ngã vào trong hồ làm cho.
Sự tình xảy ra biến cố.
Chu Lâm Lang không chỉ không chết, còn trở thành sủng phi của ca ca hắn, 'tẩu tử' của hắn.
Ánh mắt Ngụy Ngọc sâu kín.
"Đắc tội, Ngụy Vương điện hạ."
Mỹ nhân tố y cười khẽ, tùy tay tháo xuống khăn che mặt thắt ở bên tai.
Người của Chu gia trực tiếp choáng váng.
Này, này không phải nữ nhi của bọn họ sao?
Ngay từ đầu, bọn họ cũng cảm thấy dáng người của Quý Phi nương nương này có chút quen mắt, nhưng không dám suy nghĩ sâu thêm, bởi vì hậu quả kia thật đáng sợ.
Nhưng Lâm Lang không che lấp chút nào.
Ngại thật, nữ nhi của ngươi phúc lớn mạng lớn, nên vẫn chưa chết.
Vì thế bọn họ liền xấu hổ.
"Nương, người làm sao vậy? Tay của người thật lạnh a?"
Lâm Lang nghe thấy Phùng Tư Tư nói chuyện với Chu thị.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-gai-cu-hac-hoa-hang-ngay/166704/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.