Qua lời kể c*̉a Ngụy Vân Lang, Hạ Vị Sương biết được người này có một vị sư phụ là cao nhân ẩn sĩ. Hai ngày trước khi nạn xác sống nổ ra, sư phụ cậu ta tính thấy thiên hạ sắp gặp đại họa, c*̃ng báo cho Ngụy Vân Lang không cần phải che giấu sự đặc biệt c*̉a bản thân nữa.
Quả nhiên, không lâu sau, cả thế giới đã long trời lở đất.
Thật ra bản thân Ngụy Vân Lang ở ngay thành phố bên cạnh. Tận thế ập xuống, cậu ta tính được thành phố A có tai tinh giáng thế. Vậy là vừa đi vừa tính, lập chí diệt trừ tai tinh, tiêu tai giải nạn cho bá tánh.
Đi tới đi lui, cuối c*̀ng đi đến nơi này.
Nhưng vừa đến gần thôn Thúy Sơn, Ngụy Vân Lang đã cảm thấy áp lực quá nặng nề. Cậu ta biết tai tinh mà mình muốn tiêu diệt vô c*̀ng đáng sợ. Cách cậu ta nhận thức khác với người thường, thế nên cảm thụ về chuyện đó c*̃ng càng sâu sắc.
Lần đầu tiên trong đời, Ngụy Vân Lang sợ hãi.
Cậu ta bắt đầu che giấu bản thân, để tránh bị tai tinh phát hiện mục đích dẫn đến sứ mệnh thất bại trong gang tấc. Vì thế, cậu ta tiếp tục suy tính, tìm đến nhà những người đã mất đi sinh mệnh mà nương náu, tiện tìm kiếm thời cơ diệt trừ tai tinh. Cứ thế, cậu ta đến nhà Kim Quý.
Ngụy Vân Lang nhún vai, hết sức bất đắc dĩ: "Có thể là tôi tính sai. Vốn tôi tưởng rằng buổi chiều nhà này sẽ không còn ai. Nào ngờ lại đông người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-gai-quai-vat-huu-tinh-khach/2873701/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.