Hôm sau tận đến khi mặt trời lên cao qua giờ cơm trưa, Tô Phùng Tần mới ung dung tỉnh lại, vừa tỉnh dậy đã cảm thấy thân thể giống như bị một chiếc xe cán qua, toàn thân như tan rã, vừa sót vừa đau, đặc biệt là nơi nào đó dưới thân, đau đến khiến nàng muốn nổ đom đóm mắt.
Tô Phùng Tần cắn đôi môi mỏng tái nhợt, đôi mắt đầy xấu hổ, con Sư Tử nào đó giả heo ăn thịt hổ, năng lực sự là quá mạnh, ngày bình thường dùng dáng vẻ chững chạc đàng hoàng, thanh lãnh không dính khói lửa trần gian, nào nghĩ tới kỳ thật là sói đói, không ngừng không nghỉ chiếm đoạt nàng, tối hôm qua mém tí thì nàng ngất xỉu giữa chừng.
Tiếng hít thở của người bên cạnh nhẹ nhàng mà có tiết tấu, Tô Phùng Tần đen mặt quay đầu, Tịch Sư Tử đang cuộn mình thành một cục ngủ ở bên người nàng, trong ngực ôm một cái gối ôm nhỏ, tóc quăn màu nâu chạm vai bay tán loạn, gương mặt xinh đẹp trắng nõn hiền lành, môi đỏ mím lại, bộ dáng quật cường, nhẹ nhàng hô hấp, lông mi dài hơi cong, nhẹ nhàng run rẩy, trông rất đáng yêu.
Gương mặt này đều khiến người ta liên tưởng tới một người lãnh cảm cấm dục, nhưng sao lại trong ngoài bất nhất thế này đây?
Tô Phùng Tần chọn môi nhẹ nhàng cười một tiếng, vẻ mặt mặc dù tức giận, nhưng lại ôn nhu, nàng vươn tay vuốt lên mái đầu Tịch Sư Tử, chất tóc mượt mà, khiến nàng nhịn không được không ngừng đùa chơi trên từng lọn tóc quăn.
Tô Phùng Tần tạm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-gai-tai-tieng/2068088/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.