Chương 90: bắt đầu là sai lầm, yêu cũng là sai lầm.
Đối với Tô Phùng Tần mà nói, nơi giúp nàng thư giãn nhất vào mỗi khi nghỉ giữa tiết, đại khái chính là cuối hành lang của học viện y học khoa giải phẫu, ở đó nàng có thể rút một điếu thuốc dựa vào lan can mà hút.
Vị trí này là một góc chết, vừa vặn được một gốc cây ngô đồng ngoài hành lang che khuất, từ những nơi khác không thể nhìn thấy vị trí này. Lại bởi vì ở khoa giải phẫu học, ngoại trừ học sinh ở đây, hiếm khi có người ngoài lui tới.
Hôm nay không có lớp giải phẫu, cho nên cả tầng lầu, chỉ có mình Tô Phùng Tần, yên tĩnh lại thoải mái dễ chịu.
Hành lang được xây bằng chất gỗ có chút cổ xưa, phía trên sơn một lớp sơn hồng, một số chỗ đã bị tróc ra, để lộ lớp gỗ thô bên dưới, có chỗ bóng loáng, có chỗ nổi lên vân gỗ gợn sóng.
Tô Phùng Tần tựa vào lan can, mặc một thân áo sơ mi trắng rộng, ống tay áo được xắn lên khuỷu tay một cách ngay ngắn, mái tóc dài đen nhánh mềm mại tùy ý xõa sau lưng, bên tai còn kẹp một chiếc bút chì đã được gọt nhọn.
Khuôn mặt trẻ trung dù không trang điểm vẫn tinh xảo mỹ hảo, cặp mắt như hoa anh đào mát lạnh mà ngạo nghễ, nàng hơi khẽ khép mi, thân thể lười biếng hơn phân nửa nhoài ra khỏi lan can, cực kỳ giống một con mèo đang phơi nắng.
Giữa ngón tay thon dài trắng nõn là điếu thuốc lá còn đang cháy đỏ, khói thuốc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-gai-tai-tieng/2068114/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.