Sau một hồi bị Tô Phùng Tần thúc giục Tịch Sư Tử rốt cục chịu về nhà, những ngày gần đây do tìm kiếm Tô Phùng Tần, sau mấy ngày chiếu cố nàng ở bệnh viện Tịch Sư Tử tái nhợt tiều tụy đi rất nhiều, dáng người vốn đã đơn bạc nay càng gầy yếu, vành mắt vừa sâu vừa đen.
Bởi vì miệng vết thương của Tô Phùng Tần ở bụng ban đêm lúc ngủ không thể vươn mình chỉ hơi không cẩn thận sẽ động phải vết thương.
Tịch Sư Tử sợ nàng làm bị thương mình, mỗi khi trời tối đều nằm lên giường bệnh cùng nàng, cuộn thân thể thon dài thành một cục thịt người cẩn thận đỡ lấy eo của nàng, có khi còn nhẹ nhàng giúp nàng vuốt lưng giúp nàng giảm đau.
Cũng bởi vì vậy mà Tịch Sư Tử căn bản cũng không được ngủ ngon.
Tô Phùng Tần trông cô như vậy tim cũng rất đau, cứ tiếp tục như vậy khẳng định cô sẽ không chịu nổi. Sau một hồi kiên trì khuyên Tịch Sư Tử rốt cục đáp ứng về nhà hảo hảo ngủ một giấc rồi mới quay lại.
Trước khi đi, Tịch Sư Tử rót sẵn nước suối, rửa sạch hoa quả, đặt ở nơi Tô Phùng Tần có thể dễ dàng lấy được, còn gọi cô y tá trực ca tới, nhờ nàng chiếu cố Tô Phùng Tần thật tốt.
Tịch Sư Tử vừa đi, phòng bệnh lại trở về sự an tĩnh vốn có.
Cô y tá phụ trách trực ca của Tô Phùng Tần ngoan ngoãn đứng bên cửa sổ, xử lý một chậu cây xanh um tươi tốt Tịch Sư Tử mang tới.
Tô Phùng Tần nhắm mắt nghỉ ngơi một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-gai-tai-tieng/2068124/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.