“Đừng đi mà! Ai u ai u, đừng có đi!” Lý Càn gào lên một tiếng rồi nhìn người phụ trách ở bên cạnh nói: “Còn không mau đi lấy cho cô ấy giấy vay tiền!”
Bây giờ ông ta đã thật sự thấy sợ rồi.
Ông ta không nên tham mấy đồng tiền đó mà cứng rắn chống đối lại người này.
Ông ta vốn tưởng rằng cô bé này chẳng qua chỉ là một học sinh trung học bình thường, ai ngờ lại đá trúng tấm ván sắt cơ chứ.
Tự dưng mình lại chọc phải một kẻ khó dây vào!
“Dạ!”
Người phụ trách nhận lệnh rồi đi xuống, không bao lâu sau anh ta đã cầm một phần biên lai thế chấp quay lại đây.
Kiều Khanh nhận lấy tờ biên lai thế chấp, sau đó tỏ ra ghét bỏ không thèm đếm xỉa đến Lý Càn nữa.
Cô xoay người đi tới chỗ hai mẹ con Thẩm Vân.
Mấy người còn đang nằm trêи mặt đất nhìn Kiều Khanh bằng ánh mắt hoảng sợ, giống như nhìn thấy một con quái vật.
Cả đám ôm ngực liên tục lùi lại phía sau.
Thẩm Vân và Lâm Tích Nhan ngơ ngác nhìn Kiều Khanh.
Bọn họ vẫn chưa lấy lại tinh thần từ sau chuyện nguy hiểm vừa mới xảy ra.
Kiều Khanh đem biên lai thế chấp nhét vào tay Thẩm Vân rồi đưa tay cầm lấy chiếc áo khoác trêи tay Lâm Tích Nhan khoác ở trêи vai rồi nói: “Đi thôi.”
Nhưng mà cô còn chưa đi được mấy bước thì thấy ngoài cửa đi vào một người.
“Ông Sáu! Cậu chủ Phong tới đây nói là muốn gặp ngài.”
Nghe được mấy chữ “cậu chủ Phong”, lông mi Kiều Khanh khẽ nhướng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-gai-toan-nang-cua-tong-tai-ba-dao/21746/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.