Viên kẹo thứ tám mươi hai
Ngày hôm sau, khi Thư Điềm tỉnh dậy, cô thấy toàn bộ phần đầu của mình đều đau nhức dữ dội, còn chưa mở mắt ra mà tiếng rên rỉ đã ra khỏi miệng trước rồi, hình tượng gái ngoan được cô gìn giữ từ nhỏ đến lớn suýt đã bị vứt đi để thốt lên một câu chửi bậy.
Đau quá…
Cùng lúc đó, ký ức mơ hồ cũng đã quay trở lại.
Hình như là cô có uống rượu với mấy người trong câu lạc bộ, nhưng uống hơi quá chén, nên cô đã bị say.
Nếu cô biết trước cảm giác khi say sẽ khó chịu như vậy, thì chắc chắn là cô sẽ không…
Chờ chút.
Hình như là có thứ gì đó vừa mới lóe lên trong đầu cô.
Là giọng của Giang Dịch, khi ấy anh đang… vừa “tập thể dục“, vừa hỏi cô “Có bao nhiêu người bạn trai rồi?”…
Giọng nói của anh như bị cái gì đó đè nén lại, động tác cũng…
Cảnh tiếp theo là cô túm lấy cổ anh… gọi anh là “Gà tiểu học”.
…
… Mẹ nó!!!
… Gái ngoan Thư Điềm bùng nổ.
Thế mà cô đã thẳng thắn thừa nhận mình là cư dân mạng S!!!
“A…”
Thư Điềm đang định đứng dậy để lấy chiếc điện thoại đặt trên tủ đầu giường, cơn đau nhức khắp cơ thể lập tức ập đến mạnh mẽ như thủy triều, tựa như muốn nuốt chửng lấy cô, vì không kiềm chế được mà cô lại kêu lên thêm một lần nữa.
… Cảm giác này.
Thư Điềm của bây giờ đã không còn là con cừu non đơn thuần chỉ có lý luận suông như trước nữa.
Loại cảm giác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-gai-toi-ngot-nhat-tren-doi/1388642/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.