“Anh hát hay lắm, em và bạn em đều cực kỳ thích, trước đây em đã mua rất nhiều album của anh, chỉ tiếc là sau đó anh không phát hành thêm bài mới.”
Quý Thời Dữ mang một đĩa măng cụt đến, đặt lên bàn trà, lấy hai quả đưa cho Tất Vọng, bảo cậu đừng khách sáo, coi đây như nhà mình.
“Cảm ơn em đã ủng hộ.” Tất Vọng lịch sự đáp.
Cậu vẫn còn hơi ngơ ngác thì đã bị Quý Tịch Thời kéo vào trong nhà, người ta còn cúi xuống tìm dép cho cậu, nếu lúc này cậu cứ nói muốn xuống ăn thì có lẽ hơi thiếu lịch sự.
“Ê, cảm ơn gì chứ, anh là hàng xóm của Quý Thời Dữ, sau này gặp nhau thường xuyên, không sao đâu, có thể cùng ăn cơm mà.”
Quý Tịch Thời nhiệt tình và rộng rãi, Tất Vọng chỉ có thể cười trừ.
Nếu cô ấy biết cậu có ý gì với Quý Thời Dữ, có lẽ cô ấy sẽ chẳng muốn gặp cậu nữa.
Tất Vọng cầm quả măng cụt lạnh toát, ngước mắt nhìn xung quanh phòng khách.
Phòng khách được trang trí chủ yếu bằng màu nâu nhạt, toàn bộ nội thất đều là đồ đặt riêng, ghế sofa hình chữ L đối diện với hai cửa sổ kính lớn, có thể nhìn thấy cảnh sông gần ngay trước mắt. Sofa đôi cậu ngồi cách bàn ăn khoảng ba mét, phía sau là bếp mở, còn phía sau nữa là một giá sách lớn, những cuốn sách được xếp ngay ngắn sau lớp kính.
Cả căn nhà rất sạch sẽ và sang trọng, nhưng cũng không thiếu đi sự ấm cúng của cuộc sống.
Tầng này có hai căn hộ, bố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-hoc-alpha-cua-toi-xuyen-du-son/1373089/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.