Những người đứng bên ngoài toàn bộ đều là người của Chu Minh Chí, bọn họ cầm giấy niêm phong, không cần biết đúng sai thế nào, cứ nhìn thấy cửa thì dán giấy niêm phong.
Người của công ty chướng kiến thì đều rõ là lần này gặp phải phiền phức lớn rồi.
Chu Minh Chí hừ lạnh nói: "Tôi nói rồi, tôi phải cho mấy người trả một cái giá đắt".
"Cục trưởng Chu, cục trưởng Chu..."
Ngay lúc này, có một người chen lấn từ bên ngoài vào.
Mọi người nhìn qua thì thấy Nam Cung Minh Đức vội vã đi vào.
Nam Cung Minh Đức vừa xuất hiện, ông ta nhìn thấy Chu Minh Chí thì xoa tay cười nói: "Cục trưởng Chu, có gì từ từ nói”.
Tuy Nam Cung Minh Đức là một doanh nhân có tiếng, nhưng khi gặp Chu Minh Chí này thì cũng phải khách sáo không thôi.
Chu Minh Chí khinh thường nói: "Tôi thấy chẳng còn gì phải nói nữa, tôi đã cho mấy người cơ hội rồi".
"Nam Cung Minh Đức, tôi nói cho ông biết, dù bây giờ ông có quỳ xuống trước mặt tôi, thì tôi cũng không bỏ qua cho mấy người", Vạn Quế Chỉ ôm mặt nghiến răng nghiến lợi nói.
Nam Cung Minh Đức nhìn vào khuôn mặt của Vạn Quế Chi thì quay sang Nam Cung Yến hỏi: "Lại đánh người ta nữa hả?"
Nam Cung Yến bất đắc dĩ gật đầu.
"Chủ tịch Nam Cung, chuyện này một mình tôi làm thì tôi tự chịu".
Trần Triệu Dương nói. "Cháu khoan hãy nói chuyện".
Nam Cung Minh Đức nói với Trần Triệu Dương.
Sau đó, ông ta quay lại cười nói: "Cục trưởng Chu, chuyện này tôi cho rằng chỉ là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-linh-chien-than-ban-sac-than-y/1681681/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.