"Mày dám đánh gấy tay tao, mày có tin...., Ngô Hưng Khôn nén cơn đau, gào lên.
“Mày có tin nếu như mày tiếp tục lắm lời nữa thì cánh tay còn lại của mày cũng gãy luôn không", Trần Triệu Dương lướt nhìn Ngô Hưng Khôn, lạnh lùng đáp.
“Mày cứ đợi đấy", Ngô Hưng Khôn lập tức ngậm miệng lại rồi nhanh chóng rời đi.
“Trần Triệu Dương, anh manh động quá rồi, nhà họ Ngô này cũng không dễ chọc tới đâu", Nam Cung Yến chứng kiến Trần Triệu Dương đánh gãy tay của Ngô Hưng Khôn, nhất thời lo lẵng nói.
“Dù anh không đánh gấy tay tên đó, thì nhà họ Ngô cũng. sẽ tìm cách đối phó với anh thôi, trên đường tới đây anh đã đắc tội với Ngô Hưng Khâm rồi, giờ lại tiếp tục đắc tội Ngô Hưng Khôn, nên là, đắc tội nhiều rồi thì cần gì sợ nữa".
Trần Triệu Dương lắc đầu, lạnh lùng đáp.
“Hơn nữa tên đó còn dám theo đuổi vợ anh trước mặt anh... Không dạy cho Ngô Hưng Khôn một bài học thì tên đó không nhớ được đâu", Trần Triệu Dương trả lời một cách bá đạo.
“Ai là vợ của anh chứ, đừng có mà nói bừa", Nam Cung Yến đẩy tay Trần Triệu Dương ra, đỏ mặt đáp.
“Đương nhiên là em rồi, hai chúng ta đã đăng kí kết hôn rồi mà, giờ em là vợ hợp pháp của anh”, Trần Triệu Dương thản nhiên đáp.
“Tôi phải làm việc rồi, anh mau đi ra đi", Nam Cung Yến vừa nghe anh nói vậy liền tức giận, lập tức đuổi Trần Triệu Dương ra ngoài.
“Đúng là vô tình mà, lợi dụng xong là không thèm nhìn mặt nhau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-linh-chien-than-ban-sac-than-y/1681934/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.