Hai người Trần Triệu Dương và Giang Tử Phong bước vào phòng đấu giá dưới ánh mắt phức tạp của mọi người, mặc dù Trần Triệu Dương đã mua miếng đất này thành công với giá hơn 14 tỷ, nhưng so với giá trị của miếng đất này, con số này thật sự vẫn quá cao.
Trần Triệu Dương đương nhiên không biết những người này nghĩ gì, anh và Giang Tử Phong đến phía sau để nhanh chóng hoàn thành một số thủ tục.
Nói cách khác, từ giờ trở đi, miếng đất Hồ Lộc Minh hoàn toàn thuộc về Trần Triệu Dương.
Trần Triệu Dương có được quyền sở hữu miếng đất này, cuối cùng anh cũng thở phào nhẹ nhõm.
Ít nhất là anh cũng đã có căn cứ thuộc về mình ở thành phố Nam Hải.
“Đại ca, thật sự xin lỗi, vừa rồi suýt nữa đã để người nhà họ Ngụy thành công”, làm xong mọi thủ tục, Trần Triệu Dương và Giang Tử Phong quay về xe, Giang Tử Phong cứ cúi đầu như đứa trẻ phạm lỗi.
“Không sao, hiện tại kết quả tốt là được rồi!”, Trần Triệu Dương híp mắt cười.
Thật ra, anh hoàn toàn không cần chỉ nhiều tiền như vậy. để mua miếng đất này, nếu như không phải vì nhà họ Ngụy, có lẽ anh chỉ cần bỏ ra hơn 8 tỷ là mua được rồi.
Thế nhưng, nếu không có chuyện gì xảy ra, Trần Triệu Dương sẽ sớm đến thành phố Vân Hải, dù sao thì ở đó cũng còn không ít ân oán cần giải quyết.
Nghĩ đến chuyện này, khóe miệng của Trần Triệu Dương lập tức nở nụ cười tàn nhãn.
Đến lúc đó Trần Triệu Dương anh sẽ khiến nhà họ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-linh-chien-than-ban-sac-than-y/1682162/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.