Khi những người xung quanh nhìn thấy viên ngọc này, đều lập tức trở nên hưng phấn, còn kích động hơn cả viên Mắt Tím vừa rồi.
Phải biết là ở Hoa Hạ, màu xanh lục mới là màu phổ biến nhất, Đế Vương Lục và Tổ Mẫu Lục này
chắc chẳn là được yêu thích nhất rồi.
Các màu khác có giá trị cao là chỉ vì chúng khan hiếm mà thôi.
Nhưng xét về mức độ yêu thích thì màu xanh lục càng được chào đón nhiều hơn.
Sau đó khi mọi người nhìn thấy miếng đá tiếp theo được cắt ra, không có một chút màu xanh nào
trên đó ngoại trừ một lớp màng đá trẳng.
Nói cách khác, nhát dao vừa rồi chỉ cần cắt nhiều hơn một phân sẽ làm hỏng đến ngọc. Ít hơn một phân sẽ làm cho đá dính vào nó. Kỹ thuật cắt này quá kinh khủng rồi. Đúng là bậc thầy mà!
Mọi người đều thay đổi cái nhìn với Trần Triệu Dương.
Lúc này, Giang Tử Phong vui mừng không thôi, bây giờ xem các người còn nói xấu người khác nữa không?
“Hừ! Vừa mới cắt được một bên. Đá còn chưa cắt hết, nói không chừng bên trong đã vỡ rồi”, lúc này Hứa Thiếu Phong đã mất bình tĩnh, hắn vốn muốn ổn định lại cảm xúc, nhưng lại phản tác dụng rồi.
“Có người không ăn được nho lại chê nho xanh, ây da, chắc ai đó sắp rụng hết răng vì “chua” rồi nhỉ”, Giang Tử Phong cười không nhặt được mồm rồi nhìn Hứa Thiếu Phong với vẻ mặt đắc ý nói.
Trần Triệu Dương không hề bận tâm, lại bắt đầu cắt đá.
Tiếp theo đó mọi người coi như được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-linh-chien-than-ban-sac-than-y/1682184/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.