"Chẳng phải mày là người nhà họ Ngụy sao? Muốn tao tha cho mày thì cũng được thôi, đưa một trăm triệu để đền bù những tổn thất của tao", vẻ mặt của Trần Triệu Dương hơi khựng lại, sau đó anh hung hăng nói.
"Cái gì? Một trăm triệu? Sao mày không đi cướp giật ấy? Đừng mơ", nghe vậy, Ngụy Thân lập tức nhảy ngược lên, nổi giận nói.
Tuy rằng hăn ta là cậu chủ chi phụ của nhà họ Ngụy, nhưng một trăm triệu là một con số khổng lồ với hắn ta, đào đâu ra đây!
"Hử? Không có hả? Không có thì chết đi", nghe vậy, Trần Triệu Dương giáng cho Ngụy Thân một cái tát thật mạnh, sau đó dữ dẫn nói.
"Đừng, tôi có, bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại ngay", nghe Trần Triệu Dương nói vậy, Ngụy Thân sợ hết hồn, đến việc bị anh tát cũng chẳng quan tâm tới.
"Gọi mau lên, nói rõ là mày đang nợ bao nhiêu tiền", Trần Triệu Dương đồng ý cho Ngụy Thân gọi điện.
Ngụy Thân nghe vậy thì lập tức thở phào một hơi, chỉ cần có cơ hội cầu cứu là hắn ta sẽ có cơ hội báo thù.
Lúc này, hắn ta lấy điện thoại ra, tìm mục hộp thư rồi nhanh chóng gửi đi một tin nhắn, ngay sau đó lại gọi vào một dãy số.
"Bác cả, cháu là Ngụy Thân, cháu ra ngoài đắc tội với người ta, họ muốn cháu trả một trăm triệu, nếu không sẽ lấy mạng cháu... Vâng, đúng thế, cháu đang ở đường Thanh Phong. Vâng ạ, cháu cảm ơn bác, bác mang tám mươi triệu tới là được rồi, trong thẻ của cháu có hai mươi triệu", Ngụy Thân nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-linh-chien-than-ban-sac-than-y/1682219/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.